Tâm thành tưởng niệm người
con gái học trò
đã đem áo trắng
mùa Xuân
đắp trái tim lịch sử.
M. Đ.
Ngửa mặt nhìn trời xanh tháng giêng
Mây bay vê mấy nẻo ưu phiền
Còn đây cỏ dại sầu Xuân Nữ
Sách vở mồ côi lỡ bút nghiên
Tháng chạp bơ vơ người ở lại
Mùa thu hờn giấc ngủ trên mi
Em đi khép kín mùa thu truớc
Đời có ai hay mới nửa thì?!!!
Dãy ghế buồn tênh giờ Việt sử
Âm ba lồng lộng mấy ngày xưa
Tôi nghe trong tiếng hồn non nước
Có tiêng cười Em, linh hiển chưa!
Buổi sáng ra đi đời trở bệnh
Mẹ cha nhìn tuổi dại anh em
Lòng đau số kiếp tròn cung bậc
Một thế kỷ dài trong bóng đêm!
Em đi áo trắng màu Thông Điệp
Tuổi chín mùa Xuân vá sử xanh
Tóc xõa muôn nghìn tinh tú nép
Trời Nam sáng rực lửa bình minh
Em đi tuổi trẻ đâm chồi lộc
Bỏ quán chiều nao cốc vỡ say
Ngói đỏ trường Em lên tiếng khóc
Nghìn năm ngửa mặt nhìn mây bay.
Em đi, đi mãi không về nữa
Để vạn buồn cho lứa tuổi Em
Đôi mắt đẹp nào khi khép kín
Một vì sao nhỏ thắp đêm đêm ...
Saigon, Tháng chạp-1963
Trích mục Tâm Tư Thời Đại
Nhật báo Ngày Nay
Thứ Bẩy, 11 tháng 1 năm 1964
Hình Ảnh.