Máu hồng đã thấm sâu lòng đất,
Cây tự do mai sẽ nở hoa.

Nguyễn Hùng Trác


MÁU

           I
Rừng rực lửa hờn khơi tự trước
Máu hồng sôi sục chảy trong thân;
Đã nghe thúc dục lời non nước,
Sắt thép khinh nhờn dẫm bước chân.

Cuồn cuộn sóng người đổ lại đây,
Saigon nhốn nháo phút giây này.
Gió căng biểu ngữ phơi trong nắng,
Từng chữ hằn lên nỗi đắng cay.

đoàn người cuồn cuộn
đoàn người biểu tình
bước chân rầm rập
đi nhanh! đi nhanh

Tay ngà hợp với cánh tay xương,
Vung giữa không gian ngập nắng vàng.
Tay của thư sinh quen bút thép,
Cùng nhau kết chặt vững thành đồng.

Nhịp bước rập rồn trên lối rộng,
Người người nét mặt rất say sưa,
Kiêu hùng đi giữa khung trời đẹp.
Phơ phất gió vờn bay áo tơ.

Đàn hổ cuồng điên giương súng thép
Nổ bừa vào giữa đám thư sinh,
Đạn đồng đôi tiếng kêu phừng phực,
Nghe thét đâu đây giọng thất thanh.

Bỗng ngã trên đường cô thiếu nữ,
Áo tơ trắng đẫm máu hồng loang
Ngực thanh tân xoáy sâu hun hút,
Nguồn máu trào ra loáng mặt đường.

Máu của những người muôn thuở trước,
Chảy trong huyết quản giống Rồng Tiên.
Ngày nay đổ xuống tan vào đất,
Cho thấm nghìn năm một tiếng nguyền.

Ôi ! máu thanh niên, máu thanh niên,
Thắm đỏ nghìn năm một tiếng nguyền.

              II
Máu hồng in vết trên đường nhựa,
Vì lũ người say, khát máu xương,
Căm hận đoàn người dừng bước lại,
Khinh khi nhìn bọn quỷ vô thường.

Vương nhoài tấm áo trên nền đất,
Tóc biếc buông ôm lớp cát đường;
Trong mắt oán hờn còn đọng lại.
Người lưu biết mấy cái bi thương!

"Thôi đã chết rồi! " " Sao biết chết?"
Người than nhỏ nhẹ, kẻ gầm vang.
Gườm nhau sóng mắt long lanh lửa,
Lửa ngụt căm thù lửa oán than.

Những chiếc dùi cui vung vùn vụt,
những tay súng thép ngắm lườm lườm.
Đói mồi đàn cọp xô nhau tới,
Vây những thư sinh phút loạn cuồng.

Cánh tay mảnh khảnh đưa lên đỡ,
Những vút đòn đau giáng hãi hùng.
Những chiếc thân mai run rẩy dưới,
Dùi cui loang loáng bủa không ngừng.

Cánh tay chỉ biết quen ngòi bút,
Nay chống làm sao với súng gươm.
Cuồng loạn diễn ra tàn bạo quá:
Kẽm gai từng cuộn nối bưng đường.

Kiếm trần xỉa xói lùa gom lại,
Tay sắt tung người lên các xe
Ánh mắt thư sinh nhìn phố thị,
Mỉm cười. Xe thét cất mình đi.

Bị về đâu hỡi những thanh niên?
Máu sẫm còn phơi mặt nhựa đen.
Người đã đi rồi lưu dấu vết,
Giục muôn người khác đứng vùng lên.

Máu hồng đã thấm sâu lòng đất,
Cây tự do mai sẽ nở hoa.

Nguyễn Hùng Trác
Trích mục Thơ, nhật báo Ngày Nay,
số ra ngày thứ Tư 15-1-1964


Documentation
(Tài Liệu)

I. Poetry & Music
(Thơ Nhạc Tưởng Niệm Quách Thị Trang)

II. Collection of Poetry & Music
(Toàn Tập Thơ Nhạc Tưởng Niệm Quách Thị Trang)

III. Researh Papers & Op-Eds
(Khảo Luận)

IV. Historical Places
(Địa Danh)

V. Gallery
(Hình Ảnh)

  • Hình Ảnh Lịch Sử

VI. VIDEO

  • Nhạc Em Là Vì Sao Sáng - NS Nguyễn Hiền - Ca Sĩ Nhật Trường




  • Nhạc Em Là Vì Sao Sáng - NS Nguyễn Hiền - Ca Sĩ Trang Mỹ Dung




  • Mộ Phần Chị Quách Thị Trang sau 1966